kỳ nghỉ hè đáng nhớ
Chỉ mất 2 giờ di chuyển bằng ôtô trên cung đường biển đẹp nhất nhì Việt Nam là bạn đã có thể check in NovaWorld Ho Tram - tổ hợp du lịch đa sắc màu được các tín đồ của giới xê dịch check in rầm rộ trong hè này. Nơi đây cũng là điểm nhấn tạo nên kỳ nghỉ hè đáng nhớ của các sao Việt lẫn travel blogger
Trong mùa hè năm nay, Laguna Park Lăng Cô hân hạnh mang đến ưu đãi đặc biệt giảm 20% trên giá niêm yết tốt nhất dành cho những ai đang tìm kiếm địa điểm cho một kỳ nghỉ hè đáng nhớ.
Những cảm xúc, sắc màu tươi vui, tràn đầy năng lượng của mùa hè nhiệt đới đã được cảm nhận trọn vẹn trong hành trình 5 ngày 4 đêm (từ 11 - 15/7/2022) khám phá thành phố Tam Kỳ, Hội An, Đà Nẵng của gần 200 CBNV Long Giang Land và người nhà.
Mùa hè đến rồi, chắc hẳn bạn không muốn có một kỳ nghỉ hè vô vị, nhàm chán mà còn lãng phí thời gian của mình đúng không? Vậy hãy cùng Serumi điểm qua một số gợi ý hoạt động hữu ích và thú vị nên có để tạo nên một mùa hè ý nghĩa và đáng nhớ của Serumi nhé
Mùa hè của những người bạn nhỏ. La Veranda Resort Phú Quốc vừa giới thiệu chương trình khuyến mãi hè V.I.K (Very Important Kids) dành cho gia đình có trẻ nhỏ khám phá mùa hè đáng nhớ; bên cạnh đó khu nghỉ dưỡng cũng có thêm các chương trình dành cho những ai đang tìm kiếm
Bài viết tiếng Anh về kỳ nghỉ hè sắp tới thì có rất nhiều điều đề triển khai. Tham khảo 3 bài mẫu tiếng Anh hay và ấn tượng nhất. Cũng đã được 2 năm tôi chưa được bố mẹ cho về thăm ông bà vì nhiều lý do khác nhau nên gia đình tôi rất nhớ họ. Mỗi lần về
sopintifor1977. Có lẽ đối với học sinh chúng ta, nghỉ hè là dịp được mong chờ nhiều nhất bởi đây là dịp các em được vui chơi thỏa thích sau một năm học vất vả, vậy em có thể kể về kì nghỉ hè đáng nhớ nhất của em để giúp người đọc hình dung được những điều thú vị của mùa hè em đã được trải nghiệm. Bài viết liên quan Kể lại kì nghỉ hè đáng nhớ -Văn mẫu lớp 6 Viết thư kể về kì nghỉ hè Kể về mùa hè của em lớp 3 hay nhất Dàn ý tả quang cảnh trường em vào mùa hè Lịch nghỉ hè 2020 của học sinh cả nước Mục Lục bài viết1. Bài mẫu số 12. Bài mẫu số 23. Bài mẫu số 3Đề bài Kể về kì nghỉ hè đáng nhớ nhất của em3 bài văn mẫu Kể về kì nghỉ hè đáng nhớ nhất của emBài mẫu số 1 Kể về kì nghỉ hè đáng nhớ nhất của emKỳ nghỉ hè vừa qua, em cùng gia đình đi tham quan vịnh Hạ Long. Đã lâu lắm rồi em mới có một kì nghỉ hè thoải mái như thế chuẩn bị cho chuyến đi em đã sắp xếp quần áo, đồ ăn uống... từ ngày hôm trước. Ô tô khởi hành từ lúc 5 giờ 30 sáng, gia đình em đã có mặt tại điểm tập trung từ lúc năm giờ. Cứ tưởng mình đến sớm hơn cả không ngở đã có nhiều gia đình khác đến trước, bố em cầm trên tay chiếc túi du lịch to, mẹ thì cầm túi đồ ăn uống, còn em và bé Mi khoác trên vai chiếc ba lô nhỏ xíu đựng một số thứ lặt vặt. Dọc đường bộ từ Hà Nội đến Quảng Ninh, trước mắt em là cả một bức tranh sơn thuỷ hùng vĩ đầy cảm xúc. Ô tô luồn lách qua những chiễ cầu và núi đá nhỏ, sau hơn một tiếng thì đoàn du lịch bắt đầu xuống se để đi tàu thuỷ tham quan các hang động. Từ những vòm đá cao nhất rủ xuống những dải thạch nhũ cột băng pha trộn đủ mọi màu sắc của cầu vồng, em nghe nói hang đẹp nhất là hang Đầu gỗ. Đây là cung điện với nhiều gian phòng ngoắt ngoéo, chỉ một giọt nước nhẹ rơi xuống từ những dải nhũ đá cũng đủ phá vỡ sự im là cả buổi sáng, em cùng gia đình chỉ tham quan hang động, mọi người bắt đầu chụp nhanh cảnh đẹp ở đây rồi vội vàng lên xe đến nhà nghỉ. Cả đoàn xuống xe lấy hành lý của mình chờ bác trưởng đoàn liên hệ phòng nghỉ, có những bé chỉ khoảng tầm lớp hai, lớp ba chạy lon ton ở vườn hoa. Riêng bé Mi thì nghịch nhất tí thì lại đuổi bạn làm cho mẹ nhắc nhở liên tục nhưng nó chẳng nghe, cứ thích nô đùa chạy nhảy với các bạn. Chà! Sao bác trưởng đoàn liên hệ gì mà lâu thế, cả đoàn đang định vào gặp thì từ xa, mấy anh hướng dẫn viên đã cầm chìa khoa phát cho từng chiều cả nhà em ra vườn hoa chụp ảnh làm kỷ niệm rồi lên núi ngay gần nhà nghỉ "Thăng Long" ngắm cảnh, mẹ bảo cả nhà chụp mấy pô nhân lúc trời đẹp, riêng em và bé Mi được chụp riêng hai kiểu, lúc chụp nó bảo- Nè, Em hơi bị ăn ảnh đấy nhé!Em trả lời- Xì! Chưa vậy chú chụp ảnh bảo- Thôi hai cháu đừng cãi nhau nữa, chú thấy đứa nào cũng ăn ảnh là hai đứa tranh nhau, cuối cùng mặt đứa nào cũng ngố trong ảnh. Chụp xong, cả nàh ra chợ mua ca, tôm gọi là đực sản nghỉ hè. Chà! Chợ Hạ Long sầm uất hơn cả Hà Nội. Ngay từ đầu chợ hàng loạt quầy bán dưa hấu, cá tôm, thịt... được xếp bày hàng chào khách. Nhưng gian tôm, cá là gian đông nhất vì ở đây phần lớn khách du lịch muốn mua quà nhân dịp đi nghỉ mát. Em và mẹ quan sát hàng quần áo trẻ em cạnh quầy bánh kẹo thì khá đông người mua nhất là những bác phụ huynh mua cho con mình mặc. Có hai em chạy lăng nhăng nên bị mẹ mắng, thấy vậy em liền bảo mẹ phải trông bé Mi cẩn thận kẻo lại bị lạc. Buổi tối, những chiếc đèn thắp sáng mọi nơi, em cùng mẹ và bé Mi ra ăn chè ở quán, cạnh khách sạn nơi mà gia đình em đang ở. Còn bố thì đọc báo, xem tivi ở phong gian trôi qua, cả đoàn bắt đầu lên đường về Hà hấp dẫn của vịnh Hạ Long đã khiến cho nới đây quanh năm luôn là điểm hội tụ của khách du lịch trong và ngoài nước. Mọi người đều đến đây tham quan, nghỉ ngơi, tắm biển... Ai cũng thấy khoan khoái, hài lòng trước vẻ đẹp kì quan của thế nội dung ở trên, các em có thể tìm hiểu thêm phần Em hãy kể về một cuộc đi thăm di tích lịch sử nhằm chuẩn bị trước nội dung bài Tự Tình - Hồ Xuân Hương SGK Tiếng Việt lớp nữa, Soạn bài Kì diệu rừng xanh, Chính tả là một bài học quan trọng trong chương trình Tiếng Việt lớp 5 mà các em cần phải đặc biệt lưu mẫu số 2 Kể về kì nghỉ hè đáng nhớ nhất của emNhững tháng nghỉ hè vào đúng dịp mùa thu hoạch hoa màu. Bởi vậy sinh hoạt hè của em có một niềm vui vô em ở ngay rìa làng, trông ra cánh đồng rất khoáng đãng. Chiều chiều em thích đứng trước cửa nhà nhìn ra cánh đồng. Mùa lúa là một màu xanh mênh mông bắt đầu từ dưới chân bụi tre, chạy ra tít đến đường cái. Người và xe cộ đi trên đường ấy nhỏ bé như nắm tay cảnh đồng em thường thích thú nhất vào các buổi chiều đẹp trời, mấy con cò trắng muốt bay sà xuống rồi mất hút dưới màu xanh. Hoặc đi học về tắt qua cánh đồng, một vài con chim "dẽ giun" thấy bóng người vội bay vút lên làm em giật vụ trồng lúa là đến vụ trồng hoa màu thì còn nhiều điều thú vị! Ca dao có câuTháng giêng là tháng ăn chơiTháng hai trồng đậu, tháng ba trồng thế thôi, chứ người ta làm đất trồng khoai ngay sau khi ăn Tết. Các thửa ruộng trồng khoai thường có những luống đất cao và to. Trên mặt trồng khoai, còn dưới má luống đất người ta trồng xen các thứ những hôm các em ra đồng giúp cha mẹ vun và làm cỏ khoai. Chị hai bắt những con sâu khoai to như ngón tay, đầu nó có sừng, mình đầy khoang khoáy trông rất ghê, dọa em đến xanh đám ruộng trồng ngô thì cao hơn đầu người, hoa ngô như một cành tre khô nhỏ vươn lên trời, chỉ ít lâu sau cái màu vàng tươi mất dần đi là ngô đã già và đến lúc người ta đi bẻ lấy bắp. Các em thường giúp gia đình bẻ ngô bỏ hàng đống trên bờ ruộng, những bắp ngô to và vỏ màu vàng còn ít râu ở đầu. Rồi những buổi đi hái đỗ còn đông vui hơn. Những ruộng trồng đỗ thì luống to và thấp, trên ngọn cây đầy những quả chìa ra các phía, quả chín già màu đen, quả còn non màu xanh. Người lớn mang thúng đi để đựng, còn chúng em thì chị hai có sáng kiến khâu cho mỗi đứa một cái tạp dề như người nấu bếp để bỏ đỗ vào đấy. Cu Bình nhỏ thấp trông nó như "căng-gu-ru" trong vườn thú buồn cười lắm. Em và chị hai thì thi nhau xem ai hái nhanh cánh đồng, vào tháng năm, tháng sáu hoa màu như đua nhau đòi về sân phơi. Ở sân phơi mọi người cũng phải chia ra từng ngăn. Nơi này phơi ngô, nơi kia phơi đỗ, nơi thì chất đống cây lạc còn đeo những củ trắng ngà, đầu hè thì đống khoai lang đổ rất cao, củ màu đỏ, củ màu tối một lúc là chị hai bưng rổ khoai lang lên cùng với một ít quả đỗ đã luộc chín. Cả nhà ngồi ăn vui vẻ, cha mẹ em thì nói chuyện thu hoạch mùa này loại cây gì tốt nhất, và sang năm nên trồng các cây hoa màu nào. Còn chúng em thì nhớ lại những lúc đùa chạy đuổi nhau lẩn trong ruộng ở quê em hầu như không lúc nào được nghỉ ngơi để trống, sau vụ thu hoạch hoa màu là lại cày lên chờ mưa sẽ cấy ở nơi quê hương trồng hoa màu em thấy có lúc vất vả, nhưng có cái thú là ra cánh đồng vừa lao động vừa chơi vui và nghe chim hót ở các bờ tre, cây cổ thụ. Chim chèo bẻo kêu vào các buổi sáng sớm, chim cu gáy vào buổi trưa, buổi tối thì tiếng "cò cò" kêu ở trên ngọn tre. Em rất yêu đồng quê một năm có hai vụ cấy cày và trồng tỉa làm cho con người bận rộn và vui vẻ, xốc mẫu số 3 Kể về kì nghỉ hè đáng nhớ nhất của emKhi bác phượng già khoác trên mình chiếc áo choàng đỏ rực, cô bằng lăng vận chiếc váy tím ngát và dàn đồng ca ve sầu không ngớt kêu vang là lúc một mùa hè bắt đầu. Đó cũng là lúc các bạn học sinh bước vào kì nghỉ bổ ích và lí thú. Cho tới bây giờ, tôi vẫn nhớ như in kì nghỉ hè năm lớp 2 ở quê ngoại tại Thái không phải là lần đầu tiên tôi về quê, nhưng chuyến đi lần này để lại cho tôi nhiều hiểu biết, nhiều kỉ niệm và nhiều cảm xúc hơn cả . Chị em tôi được báo trước sẽ được về quê, chúng tôi ai nấy đều háo hức, mừng vui, tất bật chuẩn bị bao nhiêu đồ đạc. Sáng sớm, chiếc xe bắt đầu chuyển bánh, để lại hàng cây, mái nhà trên con phố thân thuộc. Chẳng mấy chốc, đồng ruộng bao la hiện ra xanh mướt. Con đường làng thẳng, dài tít tắp. Hai bên đường là cánh đồng lúa đang độ chín vàng. Từng đợt gió thổi qua, đồng lúa nghiêng từng đợt theo gió như những con sóng trải dài vô chiều, vùng quê yên ả này đẹp như một bức tranh đa sắc màu và rộn như một bản hòa tấu. Sau lũy tre làng, mặt trời đỏ rực hắt ngang những tia nắng cuối ngày xuống vòm cây tán lá. Cánh đồng thay chiếc áo vàng tươi hồi sáng bằng chiếc áo vàng vươm. Những ngôi nhà mái ngói đỏ xanh xem kẽ giữa vườn cây. Tiếng gà chip chíp, tiếng lợn eng éc, tiếng vịt quác quác đòi ăn. Tiếng mõ trâu, bò gọi sau ngày dài đi ăn. Tiếng của những bác nông dân đang bàn tán xôn xao. Tôi gặp An vào buổi chiều đó. Nhà cô bạn gần nhà bà nội. Sáng hôm sau, tôi thấy An cầm một chiếc diều rất đẹp. Lúc đó, tôi thấy thích quá nên chạy sang hỏi mượn nhưng vừa mượn vừa với tay giật lấy luôn. An hỏi lớn với khuôn mặt đầy bất ngờ và giành lại "Đây là diều của tớ mà?". Tôi òa khóc nức nở. Bà tôi chạy ra hỏi chuyện, tôi được đà càng khóc lớn. An kể lại câu chuyện rồi nhường tôi chiếc diều. Tôi cầm và chạy vào sân. Nhưng tôi lại không biết chơi. Nghĩ hồi lâu, tôi lại ngó nghiêng sang nhà An. An thấy tôi và gọi tôi vào. Tôi ấp úng xin lỗi rồi bảo An chỉ cho tôi cách chơi. Cô bạn mỉm cười rồi kéo tôi ra một bãi cỏ rộng. Ở đó, từng đợt gió thổi rất lớn. An thả dây từ từ, chiếc diều bay bay trong gió, càng lúc càng cao. An đưa cho tôi cầm dây diều. Thế là cả sáng hôm đó, tôi và An đã chơi vui vẻ với nhau. Lúc về, chúng tôi đi qua cánh đồng. Những bác nông dân vẫn đang chăm chỉ gặt hái trên đồng. Tay cầm liềm, tay cầm bó lúa, gặt rồi bó liên tục. Trên gương mặt các bác, mồ hôi nhễ nhại. Bác khẽ lau bằng chiếc khan đã đội sẵn rồi tươi cười gặt tiếp. Ôi chao! Cái khoảnh khắc nhìn thấy gương mặt đó tôi đã thấu hiểu sự vất vả của những người làm ra hạt thóc, hạt từ hôm đó, tôi và An trở nên thân thiết. An dẫn tôi đi nhiều nơi ở vùng đất này. Kì nghỉ này đã cho tôi hiểu rõ về quê hương của mình. Bây giờ, tôi luôn mong ngóng được nghỉ hè, để được về quê, gặp cô bạn hiền lành, gặp cánh đồng mênh mông, nghe tiếng chiều rộn rã và nghe tiếng quê hương vang trong trái tim cạnh nội dung đã học, các em cần chuẩn bị trước bài Kể chuyện Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia - Tuần 9 với phần Soạn bài Kể chuyện Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia để nắm vững những kiến thức Tiếng Việt lớp 5 của tiết nội dung phần Luyện tập tả cảnh trang 81 SGK để có sự chuẩn bị tốt cho bài Tập làm văn - Luyện tập tả cảnh - Tuần 8.
Chắc hẳn mọi người ai ai cũng có ít nhất một kì nghỉ hè đáng nhớ của riêng mình, nó để lại nhiều niềm vui và những trải nghiệm đáng nhớ trong cuộc đời bạn và tôi cũng thế, tôi có một kì nghỉ hè để lại nhiều khuông bậc cảm xúc, vui có, buồn có và có cả bất ngờ, rồi các bạn sẽ được biết ngay đang xem Kỳ nghỉ hè đáng nhớ***Sau một năm học dài trôi qua điều các bạn mong chờ nhất đó chính là nghỉ hè đúng không, bởi vì các bạn được tự do làm điều mình muốn, có bạn sẽ đi du lịch, lên kế hoạch đi chơi với bạn bè hoắc ở nhà phụ giúp bố mẹ . còn tôi đã lên kế hoạch cho bản thân đó chính là đi làm thuê, để kiếm thu nhập riêng và không phải xin tiền bố mẹ. Nhưng tôi lại gặp một sự cố đó chính là mẹ tôi không cho tôi đi, thì lúc đó tôi cố năn nỉ mẹ và nhờ ông bà, bố, anh với dì khuyên mẹ, và kết quả vẫn là không, khi đó tôi thực sự chán nản đã thế thằng em họ của tôi nó còn khoe với tơi rằng nó đã kiếm được việc làm ở Cửa Lò, tôi nghĩ mà tôi tức ắ, cũng nhờ thằng em họ mà tôi đã lên kế hoạch để được đi làm, trước tiên là phải xin về quê chơi và đã thành công, sau đó tôi nhờ một người dì của tôi đó là dì Lan tìm việc giúp tôi, bởi vì gì ở Cửa Lò mà ở đó là một nơi du lịch nên sẽ có nhiều nhà hàng tuyển nhân viên, trong lúc đó tôi đang ở nhà ông bà ngoại chờ tin từ gì quá lâu, sau đó tôi được một người chị rủ đi làm chung và tôi đã đồng ý. Trước lúc tôi đi thì tất cả mọi người trong nhà ai cũng biết trừ mẹ tôi, bởi vì tôi trốn mẹ và ông bà, cậu với dì cũng giấu mẹ rằng cho đi làm, đọc đến đây có lẽ các bạn sẽ nghĩ tôi là một đứa con hư vì đã trốn mẹ đi đúng không, nhưng không sao điều đó chưa chắc gì đã nói lên được con người ngày hôm sau, chị đón tối lên đi làm, đó là một quán ăn bình thương nhưng ngày mai là ngày khai trương quán, nên chị em tôi bắt tay vào dọn dẹp quán đến trưa, bác chủ quán có nói với hai chị em là chỉ bao ăn không bao ở nên đã cho chúng thôi nghỉ sớm để đi kiếm trọ, rất may đã tìm được trọ gần quán và chuyển đồ vào, dọn dẹp sạch sẽ sau đó là nghỉ ngơi. Trong lúc đó cậu của tôi có gọi hỏi tôi là " tại sao dì Lan kiếm được việc rồi sao không làm ở chỗ gì mà lại ra Vinh làm ", tôi cũng hoang mang tột độ bởi vì dì không nói chuyện này cho tôi biết, cho nên tôi đã gọi hỏi dì và nói " dì kiếm được việc cho tôi tại quán của cháu gì tại Cửa Lò chiều dì lên đón rồi đưa ra quán làm luôn, chứ mi ở Vinh làm không gần ai cả với lại ở trọ mẹ mà biết được thì chết không ai chịu cho đâu" vậy là tôi đành phải nghỉ việc tại quán, tôi cảm thấy có lỗi bởi vì ngày mai quán khai trương chắc chán sẽ đông khách mà lại chưa kiếm được người phục vụ, nhưng chuyện gì đến rồi cũng sẽ ngày tiếp theo của tôi vẫn bình thường, và tôi được phân nhiệm vụ và mời khách vào quán ăn uống bởi vì giọng nói của tôi rất dễ nghe hơn những người khách, nhưng tôi không làm được vì tôi khá là ngại tiếp xúc với người lạ đã thế còn phải biết cách ăn nói đẻ khách vào quán ăn, và tôi đã tìm được việc phù hợp với mình đó chình là phụ bếp và chạy bàn, công việc rất suôn sẻ cho đến một ngày bà tôi gọi cho tôi và nói mẹ tôi đã biết chuyện tôi đi làm nên mẹ có gọi thì ăn nói cho cẩn thân, lúc sau tôi gọi cho dì để hỏi thì gì nói mẹ biết chuyện rồi nói tôi phải nghỉ làm về nhà không thì mẹ bắt xe về đây đưa tôi về, tôi rất lo lắng không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, tôi chờ cả ngày nhưng không nhận được cuộc gọi nào từ mẹ nên tôi nghĩ sẽ không có chuyện hôm sau, tôi vẫn tiếp tục một ngày làm như bình thường nhưng vẫn lo lắng cho mình, nhưng đến chiều đã có chuyện xảy ra với tôi, đó chính là tôi bị một con kiến nhỏ cắn, chắc hẳn các bạn sẽ nghĩ bị con kiến cắn thì xảy ra chuyện gì cùng lắm chỉ xưng nhẹ và ngứa một xíu là xong, nhưng đối với tôi thì khác bởi vì tôi mắc một căn bệnh về da đó là viêm da cơ địa bệnh này thì tuỳ người mắc phải, còn tôi thì mỗi khi mà bị con gì đó căn là sẽ tụt huyết áp, dị ứng, ngất xỉu và ngứa ngáy khắp người, lúc mới đầu bị kiến căn tôi nghĩ chắc mình sẽ không sao chỉ là bình thường thôi nhưng về sau chân tôi ngày càng ngứa và mặt xưng lên , tôi đã xin chị chủ cho tôi nghỉ để đi khám, khi đến trạm tôi rất yếu không đi nổi được nữa và tôi ngất ngoài cửa may nhờ có cô y tá nhìn thấy đã đỡ tôi và kêu người, lúc tỉnh dậy tôi thấy gì và dượng ở bên cạnh, hỏi tôi đủ câu hỏi để xem tôi đỡ hơn chưa, một lúc sau tôi được tiêm hai mũi thuốc và uống thuốc tôi đã khoẻ hơn nhưng tôi lại bị đau bụng dưới, cô y tá hỏi tôi rằng Cô y tá bé năm nay bao nhiêu tuổi?Tôi dạ! 16 tuổi y tá thế đã có người yêu chưa?Tôi dạ chưa ý tá trước giờ chưa yêu ai hay có người yêu cũ chưa?Tôi chưa yêu ai luôn y tá thế trước giờ đã quan hệ với ai chưa?Tôi dạ chưa ạ. tôi hoang mang tột độ tại sao lại hỏi mình như thế nhỉ?.Và cô y tá gọi gì tôi ra nói chuyện riêng, đúng lúc đó tôi buồn nôn và nôn may lúc đó có bác ở giường bên cạnh đỡ tôi nên không sao hết, khi nôn hết tôi cảm thấy mình hết đau bụng luôn và xin bác sĩ về nhà, khi trên đường về nhà thì dì nói là họ nghi tôi có thai nên đã nói gì mua đồ về thử và tôi không nói gì cả, tôi nghĩ " chuyện gì đang xảy ra vậy khi không đi nghi mình mà khi đó mình chỉ bị kiến cắn, cái quái gì vậy ". Về đến nhà dì tôi gọi cho mẹ nói là tôi nghỉ việc về nhà rồi để lừa mẹ tôi, nói chuyện với mẹ dì kể với tôi là hôm qua mẹ mày chửi dì vụ cho mày đi làm xong còn nói nếu mày đi làm mà phải vào bệnh viện thì coi chừng mẹ mi, quả thực sang ngày hôm sau tôi bị luôn không thể tin được, sau đó do mệt quá tôi đã ngủ đến 10 giờ sáng ngày hôm sau đúng lúc dì vừa đi làm về, dì bắt tôi thử que xem có dính hay không và tất nhiên là không dính rồi hì hì, đến chiều tôi vẫn ra quán làm bình thường nhưng mặt tôi vẫn đang sưng, mọi người xúm vào hỏi thắm tôi đến nỗi bị chị chửi tách ra đi làm từ khi tôi bị kiến căn, tôi chỉ làm ở trong quán ít khi được ra ngoài bãi cát để phụ con bạn chạy đồ, cho nên hơi nhàm chán, lúc đó nhỏ Hậu mượn điện thoại của tôi để soi gương, tôi cũng cho mượn nhưng đến tối quán đang đông khách thì nó lại gần tôi nóiHậu Ngân ơi! Tao nói mày biết cái này này đừng giận tao nhé?.Tôi Ok! Mày nói Thật chứ, tạo sợ nói xong m chửi tao rồi rồi có gì nói lẹ coi đang bận khi này tao để điện thoại màu lên bàn để thối tiền cho khách không may khách quơ ao phao làm rơi điện thoại bể rồi nó đưa điện thoại ra cho tôi xem.Cảm giác của các bạn lúc nghe tin đấy như thế nào? Lúc đó tôi hơi tức nhưng cũng không phải do nó làm bể chỉ là sự vô tình của người khách, cho nên tôi cũng không trách nó với lại nó đã xin lỗi tôi rồi nên cũng bỏ qua chuyện này, tôi nghĩ nếu là người khác chắc gì đã bỏ qua như thế bởi vì tôi đi làm thêm để trải đời gặp chuyện như vậy là chuyện thường với lại tôi với nó cũng là người đi làm thuê chẳng lẽ lại bắt nó đền cho mình chiếc điện thoại mới, như vậy đâu có được đúng không, đến giờ nghỉ làm tôi có muộn máy chị chủ gọi cho dì nói chuyện để tính cách dấu mẹ, từ đó lâu lâu hì tôi lại ra quán để cho tôi nói chuyện với mẹ để mẹ khỏi nghi, và chiếc điện thoại của tôi bị bể thì thằng em họ 6 tuổi của tôi gánh giùm, thấy thương thằng nhỏ ghê nhưng cũng phải đành chịu thôi. Cũng may là con bạn cùng quán nó mới mua chiếc điện thoại mới nên nó đứa chiếc điện thoại cũ cho tôi dùng tạm cho đến khi tôi nghỉ làm, tôi cảm thấy mình rất đen đủi nhưng không dừng lại ở đây còn một chuyện đen đủi hơn nữa một ngày đẹp trời, cũng như mọi ngày và công việc của tôi kết thúc vào 12 giờ khuya, và tôi với nhỏ Hậu cùng hai anh trong quán ra biển tắm, lúc đầu tôi chỉ chơi ở gần bờ về sau tôi và nhỏ Hậu đi ra xa một chút để thả người lên phao trôi đi và hai anh thì bơi xong rồi nên đứng chơi với bác đang chuẩn bị đưa suồng ra đi câu mực, trong khi hai chúng tôi đang lơ lửng trên biển thì nhỏ Hậu nó thả chân xuống nước để đi vào bờ và nó gọi tôi, nói là đạp chân không thấy chạm đất tôi liền nhìn vào bờ thì thấy chúng tôi bị trôi ra biển lúc đó chỉ còn cách ôm phao đạp vào bờ và gọi hai anh, tôi đạp mãi đạp mãi chỉ nhích đi được một tí và rất mỏi chân hoảng loạn hai đứa điện cuồng gọi anh Nhật với anh Huy ở trên bờ, khi hai anh nhìn thấy chạy ra và hét " cố đạp vào gần bờ đi " , rất may vì tôi đã từng học qua một buổi học bơi nên đã đạp vào được bờ còn nhỏ Hậu thì vẫn ở ngoài đó, bác câu mực thấy thế đã đi suồng ra và 2 anh bơi ra kéo nó vào, lên tới bờ hồn tôi vẫn chưa về với xác, đôi chân đau và rất mỏi nên ngồi lê trên bãi cát, cũng rất may có hai anh với bác ở đó nếu không thì không biết chung tôi ra sao, chuyện này không để cho anh chị chủ biết nếu không bị nghe chửi và cấm ra biển chơi và anh Nhật với anh Huy cũng dấu cho, nhưng tôi đã quên còn bác câu mực đến chiều ngày hôm sau bác ấy nói cho mọi người biết, đến bữa cơm anh chị giáo huấn cho chúng tôi một bài và y như rằng là không được ra biển chơi nếu như anh chị chưa cho phép. Đúng chuẩn đen đủi đúng không các bạn, nhưng không hẳn là xảy ra toàn chuyện buồn chắc chắn là phải có những ngày vui đúng không chứ đâu thể nào toàn gặp chuyện buồn khi chúng tôi bị cấm ra biển chơi thì vài ngày trước đó giống như là ngày tụ tập vậy toàn bộ nhân viên các quán đều ra biển chơi rất đông tầm 30-40 người, chơi với nhau rất vui và chung tôi lên kế hoạch là lẻn vào công viên nước chơi, do họ làm lưới che ở ngoài biển cho nên phải kéo tấm lưới xuống để bơi qua, vào được bên trong chơi được mấy phút thì bác bảo vệ chạy ra đuổi chúng tôi bình thường vài người vào chơi thì không sao đằng này lại bào đông quá nên bị đuổi, do dông quá nên việc chạy ra cũng khó khăn chạy dưới nước cũng không dễ dàng gì, lúc tôi bước qua lưới thì bị ngã xuống nước chân mắc vào dây rất may có mấy người bạn đỡ cho tôi qua, khi ra ngoài hết ai cũng mệt nhưng mà vui, chúng tôi còn hẹn nhau khi nào tan làm sớm sẽ ra rất nhiều chuyện vui khác như là chơi bài quẹt nhọ nồi, đi chơi chợ đêm, quảng trường, thi nhau ăn mực chấm sì dầu mù tạc, các bạn cũng biết mù tạc hắc và cay đúng không, cuộc sống của tôi khi ở đây trải qua nhiều điều thú vị và đáng nhớ, nhưng đến khi tôi gặp chuyện rất buồn và đã xin nghỉ làm sớm lấy lí do là về để chuẩn bị đi học, một tuần sau tôi mới về Gia Lai, về đến nơi ai cũng nói tôi dạo này mập lên thế và không thể tin được tôi đã lên 7kg trong vòng 24 ngày ở Cửa Lò, đây cũng là cả một quá trình bởi vì khi đến giờ nghỉ ai cũng ngồi chơi một xíu rồi đi ngủ, những tôi với nhỏ Hậu thì lại đi ăn hết thứ này đến thứ nọ bảo sao lại không lên cân nhanh, thế là tôi phải giảm cân rồi khổ quá đi thôi, nhưng khi nghỉ làm cho đến bây giờ tôi vẫn giữ liên lạc với mọi thêm Giải Bài 2 Toán Lớp 3 Trang 37, Giải Bài Tập Trang 37, 38 Sgk Toán 3Kì nghỉ hè của tôi thật thú vị đúng không được trải nghiệm được nhiều điều và rút ra bài học học cho chính mình, một phần cũng nhờ vào may mắn nếu không thì tôi cũng không thể kể được câu chuyện này, còn các bạn khì sao kì nghỉ hè đáng nhớ của bạn như thế nào.
kỳ nghỉ hè đáng nhớ